Vợ Này! Vợ Có Muốn Lăng Nhăng Với Chồng Không? P6
Chủ Đề Đã Được Check By: Admin
Thiện Pro (admin) 23:12 | 24/12/24 |
Phong nhìn Vũ vì không ngờ Vũ lại nói câu ấy . Đột nhiên nó thấy đau . Nó cảm giác..Vũ đã lợi dụng nó 1 cách quá trớn . Nó cảm thấy tổn thương .Rồi người bỏ đi lại không phải là Tú .. Phong bỏ đi .
Vũ không nghĩ ngườira khỏi nơi này lại là Phong . Nó không nghĩ nó đã làm tổn thương đến Phong .. khi ng nó muốn làm tổn thương lại là Tú . Nó nhìn theo Phong đi mà chết lặng ánh mắt theo anh … Nước mắt rơi ra nhah đến mức không thể tin ..
- Anh tha thứ , em đừng đi theo Phong – Tú vội vã giữ tay Vũ lại .. Nó ôm nhanh lấy Vũ vì cảm giác Vũ sẽ chạy theo Phong ngaybây giờ . Vũ đứng lại trong vòng tay Tú .. ánh mắt nó vẫn nhìn về phía cửa .. lòng nóđau .. nhưng lần này ..Đau vì là kẻ gây ra tổn thương chứ khôngphải là kẻ chịu tổn thương ..
….
Sáng hôm ấy , gió mùavề lạnh tê cả cảm xúc. Phong như cảm thấy sự tổn thương đóng băng lại ở trái tim nó ..Nó dậy để đi siêu thị mua đồ vì tủ lạnh không còn cái gì nữa cả .. Mấy hôm nữa là đi nhận việc , vì chuyển về đây nên phải luân chuyển côngtác sang chi nhánh của công ty ngoài này.. Phong không phải là 1 người đàn ông rảnh rỗi .. Và không muốn lúc nào rảnh rỗi .. Ngoài gia đình và công việc dường như Phong không còn thú vui nào khác . Vết thương bố khắc vào trái tim 2 mẹ con , khiến Phong luôn nhắcbản thân phải là 1 người đàn ông tốt .. và trong đời anh cứ canh cánh đến hạnh phúc của 1 người con gái duy nhất trong đờianh .. nhưng cuối cùngthì .. anh đã không phải là người đc chọn .
Vừa mở cửa Phong đãngạc nhiên khi trước cửa là 1 giỏ cà chua , quả nào cũng đỏ và lớn .. Phong cười .. nụ cười hắt ra như nó chợt khiến Phong thấy nhẹ nhõm . Phong lấy tấm thiệp trong giỏ cà chua để xem người gửi có ý đồ gì .. xin lỗi ư ???
” Em đã khóc rất nhiều khi quả cà chua đầu tiên anh tặng em bị héo . Và em sẽ còn khóc nhiều hơn nữa ..khi trái tim anh phải tổn thương vì em ”
Phong thấy càng buồnhơn nữa .. sự an ủi này khiến Phong khổ tâm .
Anh cất giỏ cà chua đi khoá cửa tiếp tục đi .
…
Sáng những ngày sauấy .. sáng nào anh cũng nhận đc 1 giỏ cà chua vs 1 tấm thiệp . Mỗi ngày là 1 tấm thiệp xin lỗi .. cà chua chất đầy trong bếp ..
Bố Phong phải hét lên rằng con trai mìh định mở cửa hàng bán cà chua tại nhà .
Rồi 2 tuần cũng trôi qua .. Sáng nào đi làm, Phong cũng nhận đc 1 giỏ cà chua như thế. Anh biết là của Vũ .. Sáng hôm ấy Phong dậy sớm hơn mọi khi ..ngồi ngủ gà ngủ gật trước cửa đợi kẻ mang giỏ ấy đến để tóm ==’ .. Rồi tiếng chân khiến Phong đột nhiên giật mìh .. Anh mở cửa .. Và đúng là Vũ vẫn chưa đi .. dường như Vũ đứng để đợi anh .. chiếc giỏtrên tay cô ấy không phải là giỏ cà chua .. Mà là 1 chiếc giỏ đầy những trái tim gấp bằng giấy màu đỏ ..
- Em k phải xin lỗi anh nữa đâu , anh không giận
- Anh không giận em nữa thật hả – Vũ cười
- Tại nhà anh sắp thàh kho cà chua rồi ,em đừng khủng bố anh nữa
- Hì .. em xin lỗi – Vũ cười nhạt rồi cúi mặt
- Em về đi .. – Phong mím môi
- Em có thể ôm anh đckhông – Vũ nhìn Phong
- Không – Phong trả lời thẳng thừng
Vũ cúi mặt .. nó để giỏtrái tim xuống đất đi ..
- Nhưng anh có thể ôm em
Vũ quay lại nhìn Phong ngạc nhiên . Đôimắt long lanh nước của nó .. khiến Phong nao lòng . Anh tiến lại ôm lấy Vũ nhẹ nhàng như chưa hề bị tổn thương 1 chút nào .. Vũ cũng vòng tay ôm Phong thật chặt .. cái ôm ấy có lẽ là cái ôm đầu tiên cả 2 cùg cảm nhận như thế ..
…
Vài tuần trước tại quán café
Vũ khẽ rời khỏi vòng tay Tú . Nó cố nhìn Túthật lâu …
- Em phản bội anh thật rồi .. –vũ nói
- Em .. và Phong .. – Tú thật sự quá ngạc nhiên
- Không .. – Vũ đột nhiên mỉm cười
- Anh không để í đâu, em đừng nghĩ gì .. anh .. – Tú cố giải thícđiều j đó
- Thật ra .. tìh yêu của e vs a , nó đã chết lâu rồi ..
- không phải đâu – Tú cố ngăn Vũ lại
- .. thật ra .. thì chỉ còn là trách nhiệm là thói quen có nhau mà thôi .. anh ..
- Không , em đừng nóinhư thế .. em có yêu anh và anh cũng thế
- Đúng .. em có yêu anh .. nhưng sau những lần a lừa dối em .. tìh iêu ấy nó cũng khác đi quá nhiều rồi .. tại e đã quá cố níu kéo nhữngthứ không thể nào như lúc đầu đc nữa ..
- Anh xin lỗi .. anh ..
- Em mới phải xin lỗi ..em là đứa đã làm hư anh .
Tú cay đắng nhìn Vũ ..
- Em cứ bỏ qua lần này lần khác nên đã làm hư anh .. tìh iêu đãhết nhưng e đã lầm tưởng giữa tìh yêu vàthói quen .. em đã yêu anh quá trách nhiệm .. và nghĩa vụ
Tú buông tay Vũ .. lặng yên cụp mắt k nhìn Vũ nữa .. Vũ đi khỏi quán .. đó chíh là lần đầu tiên Vũ nhận ra và công nhận tìh cảm của mìh đã hết . Tìh yêu trải qua thời gian khiến người ta lầm tưởng tìh yêu và nghĩa vụ . Họ yêu ai đó như 1 nghĩa vụ phải iêu .. phải iêu nhưthế chứ thật tâm trái tim họ không hề tự nguyện như thế . Họ nghĩa vụ với ng đã ởbên mìh 1 thời gian dài.. và thói quen ấy .. khiến họ làm tổn thương chính họ và người họ đã yêu ..
…
Vũ không nghĩ ngườira khỏi nơi này lại là Phong . Nó không nghĩ nó đã làm tổn thương đến Phong .. khi ng nó muốn làm tổn thương lại là Tú . Nó nhìn theo Phong đi mà chết lặng ánh mắt theo anh … Nước mắt rơi ra nhah đến mức không thể tin ..
- Anh tha thứ , em đừng đi theo Phong – Tú vội vã giữ tay Vũ lại .. Nó ôm nhanh lấy Vũ vì cảm giác Vũ sẽ chạy theo Phong ngaybây giờ . Vũ đứng lại trong vòng tay Tú .. ánh mắt nó vẫn nhìn về phía cửa .. lòng nóđau .. nhưng lần này ..Đau vì là kẻ gây ra tổn thương chứ khôngphải là kẻ chịu tổn thương ..
….
Sáng hôm ấy , gió mùavề lạnh tê cả cảm xúc. Phong như cảm thấy sự tổn thương đóng băng lại ở trái tim nó ..Nó dậy để đi siêu thị mua đồ vì tủ lạnh không còn cái gì nữa cả .. Mấy hôm nữa là đi nhận việc , vì chuyển về đây nên phải luân chuyển côngtác sang chi nhánh của công ty ngoài này.. Phong không phải là 1 người đàn ông rảnh rỗi .. Và không muốn lúc nào rảnh rỗi .. Ngoài gia đình và công việc dường như Phong không còn thú vui nào khác . Vết thương bố khắc vào trái tim 2 mẹ con , khiến Phong luôn nhắcbản thân phải là 1 người đàn ông tốt .. và trong đời anh cứ canh cánh đến hạnh phúc của 1 người con gái duy nhất trong đờianh .. nhưng cuối cùngthì .. anh đã không phải là người đc chọn .
Vừa mở cửa Phong đãngạc nhiên khi trước cửa là 1 giỏ cà chua , quả nào cũng đỏ và lớn .. Phong cười .. nụ cười hắt ra như nó chợt khiến Phong thấy nhẹ nhõm . Phong lấy tấm thiệp trong giỏ cà chua để xem người gửi có ý đồ gì .. xin lỗi ư ???
” Em đã khóc rất nhiều khi quả cà chua đầu tiên anh tặng em bị héo . Và em sẽ còn khóc nhiều hơn nữa ..khi trái tim anh phải tổn thương vì em ”
Phong thấy càng buồnhơn nữa .. sự an ủi này khiến Phong khổ tâm .
Anh cất giỏ cà chua đi khoá cửa tiếp tục đi .
…
Sáng những ngày sauấy .. sáng nào anh cũng nhận đc 1 giỏ cà chua vs 1 tấm thiệp . Mỗi ngày là 1 tấm thiệp xin lỗi .. cà chua chất đầy trong bếp ..
Bố Phong phải hét lên rằng con trai mìh định mở cửa hàng bán cà chua tại nhà .
Rồi 2 tuần cũng trôi qua .. Sáng nào đi làm, Phong cũng nhận đc 1 giỏ cà chua như thế. Anh biết là của Vũ .. Sáng hôm ấy Phong dậy sớm hơn mọi khi ..ngồi ngủ gà ngủ gật trước cửa đợi kẻ mang giỏ ấy đến để tóm ==’ .. Rồi tiếng chân khiến Phong đột nhiên giật mìh .. Anh mở cửa .. Và đúng là Vũ vẫn chưa đi .. dường như Vũ đứng để đợi anh .. chiếc giỏtrên tay cô ấy không phải là giỏ cà chua .. Mà là 1 chiếc giỏ đầy những trái tim gấp bằng giấy màu đỏ ..
- Em k phải xin lỗi anh nữa đâu , anh không giận
- Anh không giận em nữa thật hả – Vũ cười
- Tại nhà anh sắp thàh kho cà chua rồi ,em đừng khủng bố anh nữa
- Hì .. em xin lỗi – Vũ cười nhạt rồi cúi mặt
- Em về đi .. – Phong mím môi
- Em có thể ôm anh đckhông – Vũ nhìn Phong
- Không – Phong trả lời thẳng thừng
Vũ cúi mặt .. nó để giỏtrái tim xuống đất đi ..
- Nhưng anh có thể ôm em
Vũ quay lại nhìn Phong ngạc nhiên . Đôimắt long lanh nước của nó .. khiến Phong nao lòng . Anh tiến lại ôm lấy Vũ nhẹ nhàng như chưa hề bị tổn thương 1 chút nào .. Vũ cũng vòng tay ôm Phong thật chặt .. cái ôm ấy có lẽ là cái ôm đầu tiên cả 2 cùg cảm nhận như thế ..
…
Vài tuần trước tại quán café
Vũ khẽ rời khỏi vòng tay Tú . Nó cố nhìn Túthật lâu …
- Em phản bội anh thật rồi .. –vũ nói
- Em .. và Phong .. – Tú thật sự quá ngạc nhiên
- Không .. – Vũ đột nhiên mỉm cười
- Anh không để í đâu, em đừng nghĩ gì .. anh .. – Tú cố giải thícđiều j đó
- Thật ra .. tìh yêu của e vs a , nó đã chết lâu rồi ..
- không phải đâu – Tú cố ngăn Vũ lại
- .. thật ra .. thì chỉ còn là trách nhiệm là thói quen có nhau mà thôi .. anh ..
- Không , em đừng nóinhư thế .. em có yêu anh và anh cũng thế
- Đúng .. em có yêu anh .. nhưng sau những lần a lừa dối em .. tìh iêu ấy nó cũng khác đi quá nhiều rồi .. tại e đã quá cố níu kéo nhữngthứ không thể nào như lúc đầu đc nữa ..
- Anh xin lỗi .. anh ..
- Em mới phải xin lỗi ..em là đứa đã làm hư anh .
Tú cay đắng nhìn Vũ ..
- Em cứ bỏ qua lần này lần khác nên đã làm hư anh .. tìh iêu đãhết nhưng e đã lầm tưởng giữa tìh yêu vàthói quen .. em đã yêu anh quá trách nhiệm .. và nghĩa vụ
Tú buông tay Vũ .. lặng yên cụp mắt k nhìn Vũ nữa .. Vũ đi khỏi quán .. đó chíh là lần đầu tiên Vũ nhận ra và công nhận tìh cảm của mìh đã hết . Tìh yêu trải qua thời gian khiến người ta lầm tưởng tìh yêu và nghĩa vụ . Họ yêu ai đó như 1 nghĩa vụ phải iêu .. phải iêu nhưthế chứ thật tâm trái tim họ không hề tự nguyện như thế . Họ nghĩa vụ với ng đã ởbên mìh 1 thời gian dài.. và thói quen ấy .. khiến họ làm tổn thương chính họ và người họ đã yêu ..
…