Vợ Này! Vợ Có Muốn Lăng Nhăng Với Chồng Không? P7
Chủ Đề Đã Được Check By: Admin
Thiện Pro (admin) 00:11 | 25/12/24 |
Nhưng Vũ và Phong vẫn không đến với nhau . Thời gian Phong đợi chờ ngày quay về với Vũ cũng khá dài nên chờ thêm dườg như cũng khôngsao .. anh cố gắng chăm lo cho sự nghiệpcủa mình ..
Đã có rất nhiều lần , anh gợi ý vs Vũ về tìh cảm của mìh nhưng Vũ lại lơ đi .. lảng tránh .. có thể vì chia tay vs Tú nên Vũ k muốn vội vàng bắt đầu ..
Tháng ấy , trời đã sang hè từ lâu ..
Ngày sinh nhật của Vũ ..
Phong chuẩn bị cả buổi tối .. Món quà sinh nhật nhỏ đc cất trong túi áo . Anh đến qán hát mà Vũ đã hẹn..
Vừa mở cửa bước vào.. Phong đã thấy Tú đã ở đó .. cạnh Vũ . 1 chút hụt hẫng nhưng hôm nay là sinh nhật Vũ nên Phong vẫn đứng đó .. Vũ chạy lại kéo Phong đến ngồi cạnh .. Vũ ở giữa 2 người nhưng Phong vẫn cảm giác mình vẫn xa Vũ 1 cách khóhiểu . Thời gian và khoảng cách xa Vũ bao nhiêu lâu nay vẫncòn ..
Buổi sinh nhật đông người .. Vũ ngồi cạnh ngay Phong nhưng anh vẫn cảm thấy mình thừa quá .. ngột ngạt .. Phong lấy món quà trong túi ra kéo tay Vũ đặt vào rồi ra về .. Có lẽ dừng lại mong đợi ở đây thôi .. Vũ quá coi thường tìh cảm của Phong rồi .
…
Vũ ngơ ngác cầm mónqà nhìn Phong đi .. cô từ từ mở hộp quà ra ..
Đó là 1 chiếc nhẫn .. chiếc nhẫn nhỏ nhắn mặt đá trìm .. trên nhẫn có khắc 2 chữ ” Phong Vũ ” – nghe như cơn gió lớn vậy ..hì
Vũ chợt cười nhẹ , nórời khỏi phòng hát đuổi theo Phong .. Maylà Phong vẫn chưa đi khỏi quán ..
Vũ chạy lại .. nó vừa thở dốc vừa cười nhìnPhong .. Phong cũng ngạc nhiên khi Vũ để Phong về không nói gìrồi lại đuổi theo như thế ..
- Việc làm của anh kiếm được nhiều tiền lắm phải không
- Sao em hỏi thế – Phong khó hiểu
- Đúng không , trả lờiđi – Vũ vẫn thở gấp vì chạy nhanh
- Ừm .. thì đủ tiêu – Phong khiêm tốn nhưng vẫn nhìn Vũ khó hiểu
- Vậy anh làm chồng em đi – Vũ cười dơ chiếc nhẫn lên
- Hả .. – Phong ngạc nhiên
- Em nói : Anh .. sẽ .. làm .. chồng .. em .. chứ – Vũ nói rõ từng từ
- Em đang cầu hôn anh đấy à – Phong cười
- Gần như thế đấy – Vũ hạnh phúc ra mặt
- Anh chẳng thấy chútthành í nào cả – Phong quay đi thở dài
Vũ cười . Nó liền quì 1chân xuống dơ chiếc nhẫn vừa rồi lên .. như những người vẫnquì khi cầu hôn làm ..
- Này anh Phong đẹp trai , anh có đồng ý lấy em không – Vũ cười híp đôi mắt
- Sao lại không chứ – Phong ngồi xuống đốimặt vs Vũ ..
Nó đặt tay ra sau gáyVũ kéo Vũ lại gần hơn để hôn thay cho đồng í .. đây có vẻ như là 1 sự trả công cho ngày tháng Phongđợi chờ Vũ ..
Phong đỡ Vũ dậy .. 2 đứa nhìn nhau cười ..
- À , quên mất .. em không biết nấu cơm , k biết giặt đồ .. khôngbiết làm gì cả đấy nhé
- Hả .. thế thì anh rút lại
- Không đc , đồng ý rồi .. đeo nhẫn cho em
- Thôi , anh nghĩ lại rồi .. cho anh xin lại cái nhẫn
- Không , em phải mấtcông lắm mới lừa đc anh
Hai đứa đuổi nhau dành cái nhẫn .. Tú đứng ở đó .. nhìn Vũ cười như vậy .. nó tự hỏi mình ..liệu đã bao giờ Vũ cảm thấy hạnhphúc như thế khi ở cạnh nó chưa ? Câu trả lời không có .. Tú cười quay vào trong ..nó biết Vũ đã làm đúng ..
Tình yêu không dùng thời gian để đo lường.. tình yêu dùng lòng nhau chứng mih .
…
2 năm sau ::
- Anh ơi .. hôm nay anh nấu cơm nhé , emđi làm về muộn
- Anh không nấu đâu, anh phải đến công trình
- Thế thằng bim ai đón
- Em bảo ông nội đón đi .. ông tập thể dục về qua đấy mà
- Anh về sớm nấu cơm đi
- Sao em k về sớm , việc của em mà
- Cái j cũng việc của em .. em sinh đc thằng bim còn j
- Ơ .. ở đâu cái kiểu chồng nói vợ cãi như phá thế hả
- Này .. thíc bắt nạt không .. thế mà ngày xưa bảo anh sẽ nấu cơm cho em ăn .. toàn bốc phét ..
- Ô hay .. hôm nay tôi bận
- Không cần ..
Vũ bực mình hục hặc bỏ đi .. Tối hôm ấy nó cũng không thèm về nhà bữa tối nữa .. nó đi chơi vs bạn đến gần 9h tối mới về ..
Không thấy Phong đâucả . Nó bực mình đi lêngác thấy cu Bim đã ngủ vs ông nội rồi ..
Nó đi xuống bếp .. mởlồng bàn thấy có thứcăn và cơm đã để sẵn
” Anh về muộn nên nấu cơm muộn rồi anhlại đến công trình đây.. em về thì ăn nhé”
Vũ đọc mẩu giấy trong mâm mà thương chồng ..nó lại làm khổ thân chồng rồi ..
điện thoại reo lên .. Phong đang gọi .. Vũ vui vẻ nhấc máy
- Vợ hư đã về chưa đấy
- Vợ đag ăn cơm chồng nấu này
- Vợ này ..
- Gì chồng
- Vợ có muốn lăng nhăng với chồng không ..
- ….
- Vợ đâu rồi
- Lăng nhăng chết vớitôi đấy .. – Vũ cười .. vì nó hạnh phúc .. và dù sau này .. mọi chuyện có thế nào .. nó sẽ k bao giờ quên nó đã đc hạnh phúc như thế nào !
Đã có rất nhiều lần , anh gợi ý vs Vũ về tìh cảm của mìh nhưng Vũ lại lơ đi .. lảng tránh .. có thể vì chia tay vs Tú nên Vũ k muốn vội vàng bắt đầu ..
Tháng ấy , trời đã sang hè từ lâu ..
Ngày sinh nhật của Vũ ..
Phong chuẩn bị cả buổi tối .. Món quà sinh nhật nhỏ đc cất trong túi áo . Anh đến qán hát mà Vũ đã hẹn..
Vừa mở cửa bước vào.. Phong đã thấy Tú đã ở đó .. cạnh Vũ . 1 chút hụt hẫng nhưng hôm nay là sinh nhật Vũ nên Phong vẫn đứng đó .. Vũ chạy lại kéo Phong đến ngồi cạnh .. Vũ ở giữa 2 người nhưng Phong vẫn cảm giác mình vẫn xa Vũ 1 cách khóhiểu . Thời gian và khoảng cách xa Vũ bao nhiêu lâu nay vẫncòn ..
Buổi sinh nhật đông người .. Vũ ngồi cạnh ngay Phong nhưng anh vẫn cảm thấy mình thừa quá .. ngột ngạt .. Phong lấy món quà trong túi ra kéo tay Vũ đặt vào rồi ra về .. Có lẽ dừng lại mong đợi ở đây thôi .. Vũ quá coi thường tìh cảm của Phong rồi .
…
Vũ ngơ ngác cầm mónqà nhìn Phong đi .. cô từ từ mở hộp quà ra ..
Đó là 1 chiếc nhẫn .. chiếc nhẫn nhỏ nhắn mặt đá trìm .. trên nhẫn có khắc 2 chữ ” Phong Vũ ” – nghe như cơn gió lớn vậy ..hì
Vũ chợt cười nhẹ , nórời khỏi phòng hát đuổi theo Phong .. Maylà Phong vẫn chưa đi khỏi quán ..
Vũ chạy lại .. nó vừa thở dốc vừa cười nhìnPhong .. Phong cũng ngạc nhiên khi Vũ để Phong về không nói gìrồi lại đuổi theo như thế ..
- Việc làm của anh kiếm được nhiều tiền lắm phải không
- Sao em hỏi thế – Phong khó hiểu
- Đúng không , trả lờiđi – Vũ vẫn thở gấp vì chạy nhanh
- Ừm .. thì đủ tiêu – Phong khiêm tốn nhưng vẫn nhìn Vũ khó hiểu
- Vậy anh làm chồng em đi – Vũ cười dơ chiếc nhẫn lên
- Hả .. – Phong ngạc nhiên
- Em nói : Anh .. sẽ .. làm .. chồng .. em .. chứ – Vũ nói rõ từng từ
- Em đang cầu hôn anh đấy à – Phong cười
- Gần như thế đấy – Vũ hạnh phúc ra mặt
- Anh chẳng thấy chútthành í nào cả – Phong quay đi thở dài
Vũ cười . Nó liền quì 1chân xuống dơ chiếc nhẫn vừa rồi lên .. như những người vẫnquì khi cầu hôn làm ..
- Này anh Phong đẹp trai , anh có đồng ý lấy em không – Vũ cười híp đôi mắt
- Sao lại không chứ – Phong ngồi xuống đốimặt vs Vũ ..
Nó đặt tay ra sau gáyVũ kéo Vũ lại gần hơn để hôn thay cho đồng í .. đây có vẻ như là 1 sự trả công cho ngày tháng Phongđợi chờ Vũ ..
Phong đỡ Vũ dậy .. 2 đứa nhìn nhau cười ..
- À , quên mất .. em không biết nấu cơm , k biết giặt đồ .. khôngbiết làm gì cả đấy nhé
- Hả .. thế thì anh rút lại
- Không đc , đồng ý rồi .. đeo nhẫn cho em
- Thôi , anh nghĩ lại rồi .. cho anh xin lại cái nhẫn
- Không , em phải mấtcông lắm mới lừa đc anh
Hai đứa đuổi nhau dành cái nhẫn .. Tú đứng ở đó .. nhìn Vũ cười như vậy .. nó tự hỏi mình ..liệu đã bao giờ Vũ cảm thấy hạnhphúc như thế khi ở cạnh nó chưa ? Câu trả lời không có .. Tú cười quay vào trong ..nó biết Vũ đã làm đúng ..
Tình yêu không dùng thời gian để đo lường.. tình yêu dùng lòng nhau chứng mih .
…
2 năm sau ::
- Anh ơi .. hôm nay anh nấu cơm nhé , emđi làm về muộn
- Anh không nấu đâu, anh phải đến công trình
- Thế thằng bim ai đón
- Em bảo ông nội đón đi .. ông tập thể dục về qua đấy mà
- Anh về sớm nấu cơm đi
- Sao em k về sớm , việc của em mà
- Cái j cũng việc của em .. em sinh đc thằng bim còn j
- Ơ .. ở đâu cái kiểu chồng nói vợ cãi như phá thế hả
- Này .. thíc bắt nạt không .. thế mà ngày xưa bảo anh sẽ nấu cơm cho em ăn .. toàn bốc phét ..
- Ô hay .. hôm nay tôi bận
- Không cần ..
Vũ bực mình hục hặc bỏ đi .. Tối hôm ấy nó cũng không thèm về nhà bữa tối nữa .. nó đi chơi vs bạn đến gần 9h tối mới về ..
Không thấy Phong đâucả . Nó bực mình đi lêngác thấy cu Bim đã ngủ vs ông nội rồi ..
Nó đi xuống bếp .. mởlồng bàn thấy có thứcăn và cơm đã để sẵn
” Anh về muộn nên nấu cơm muộn rồi anhlại đến công trình đây.. em về thì ăn nhé”
Vũ đọc mẩu giấy trong mâm mà thương chồng ..nó lại làm khổ thân chồng rồi ..
điện thoại reo lên .. Phong đang gọi .. Vũ vui vẻ nhấc máy
- Vợ hư đã về chưa đấy
- Vợ đag ăn cơm chồng nấu này
- Vợ này ..
- Gì chồng
- Vợ có muốn lăng nhăng với chồng không ..
- ….
- Vợ đâu rồi
- Lăng nhăng chết vớitôi đấy .. – Vũ cười .. vì nó hạnh phúc .. và dù sau này .. mọi chuyện có thế nào .. nó sẽ k bao giờ quên nó đã đc hạnh phúc như thế nào !